Triệu Tư Tư ngơ ngác:

"Tiến sĩ Phương, chị gái cô không phải đang nằm viện sao? Sao lại nói ở trong này?"

Mọi người tò mò nhìn Phương Thiện, nhưng cô lại im bặt, cúi mắt đeo ba lô bước đầu tiên xuống đường hầm.

"Ý cô ấy là phần h/ồn chứ gì? Người thực vật, có lẽ do mất h/ồn."

Người ta có tam h/ồn thất phách. Tam h/ồn gồm Thiên h/ồn, Địa h/ồn và Mệnh h/ồn. Thiên h/ồn cùng Địa h/ồn không thường trú trong cơ thể, hay phiêu du bên ngoài.

Đôi khi đến nơi chưa từng đặt chân nhưng cảm thấy quen thuộc, đó là do Thiên h/ồn hoặc Địa h/ồn từng tới.

Mệnh h/ồn thì khác, tự chủ tư duy và hành động, thất phách đều do nó kh/ống ch/ế. Nếu Mệnh h/ồn chị gái Phương Thiện mắc kẹt trong cổ m/ộ, ắt sẽ thành người thực vật.

Nghe xong, Triệu Tư Tư sợ hãi nép vào Lâm Tân:

"Dưới này có thứ gọi h/ồn á? Em sợ quá đi!"

Giang Hạo Ngôn khịt mũi:

"Eo điệu dễ sợ."

Triệu Tư Tư trừng mắt định đ/á/nh hắn, tôi đẩy hai chị em sang bên:

"Đừng giỡn nữa! Hôm nay mí mắt tôi cứ gi/ật lia lịa, dưới này nguy hiểm lắm."

Tôi theo Phương Thiện xuống hầm. Lối vào lăng đ/á được quét dọn sạch sẽ, hai bên kéo dây điện lủng lẳng mấy bóng đèn. Đường hầm sâu hun hút, ánh sáng chẳng thể xuyên thấu vùng tối đặc quánh phía trước.

Vừa bước vài bước, bụng tôi đ/au quặn:

"Không ổn, bữa trưa có vấn đề!"

Mặt tôi tái nhợ. Triệu Tư Tư sững giây rồi cũng ôm bụng:

"Ái! Bụng em cũng đ/au quá!"

"Cơm trưa có đ/ộc!"

Phương Thiện đột nhiên ngoảnh lại nhe răng cười không biết vô tình hay cố ý: "Hà hà hà.."

Mọi người kinh hãi. Triệu Tư Tư r/un r/ẩy chỉ tay:

"Cô... cô bỏ đ/ộc hả?"

Phương Thiện chậm rãi tiến tới, nửa khuôn mặt chìm trong bóng tối dưới ánh đèn đường hầm, đôi mắt dị sắc khiến Triệu Tư Tư rú thét.

Cô ta đảo mắt:

"Trưa nay mọi người ăn món gì?"

Lâm Tân: "Gà rang ớt, cá hấp tứ Xuyên, đậu phụ thối."

Phương Thiện thở dài:

"Về đi vệ sinh đi. Người từ nơi khác đến Tứ Xuyên, mười người thì tám kẻ bị tiêu chảy. Là tôi sơ suất."

Vừa dứt lời, bụng tôi ầm ầm réo. Tôi x/ấu hổ ôm bụng:

"Tôi đi trước đây!"

Bên cạnh có nhà vệ sinh công cộng nhưng chỉ có một phòng. Tôi chiếm chỗ trước, mặc kệ tiếng đ/ập cửa tuyệt vọng bên ngoài.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sao không trả lời con?

Chương 16
Tôi nhắn tin cho ba nhưng lại lỡ gửi nhầm cho ông sếp lạnh lùng. [Ba ơi, mua cho con mấy cái quần lót đi, cái con đang mặc lỏng quá rồi.] [Nhớ mua size nhỏ nhất cho nam nhé, của hãng CK ấy.] [Cái này rộng quá, hoạt động nhiều dễ bị hớ lắm.] [Ba ơi, sao không nói gì vậy? Con thương ba nhất mò.] [Ba ơi, không phải con cố tình bắt ba mua đâu, chỉ là lương ít quá, không đủ xài, hay là ba chuyển cho con ít tiền nha?] Đối phương: [Chê lương ít đến vậy à?] Tôi: [Ba ơi ba à, ba yêu dấu của con.] Đối phương: [..................] Đối phương: [Chuyển khoản 50.000] Đối phương: [Chụp ảnh gửi đây, xem rộng cỡ nào.] Giây tiếp theo, ông sếp lạnh lùng gõ bàn tôi. “Tống Thừa, vào phòng làm việc của tôi một chuyến.”
118.89 K
3 Lồng Vỡ Chương 26
5 Mất Kiểm Soát Chương 27
11 Va Phát Cong Luôn Chương 20

Mới cập nhật

Xem thêm