"Nếu quả công việc hai người tương đương nhau."
Câu nói Đường Lâm chính là rơm c/ứu mạng cùng Minh.
Tuần sau chính là hạn chót, thể nào trong hai ngủi làm ra quả công việc mà làm trong tháng.
Chỉ còn một cách duy nhất.
Khiến cũng mất quả công việc.
Dữ phân tích nghiên c/ứu thị đều được lưu trong cá nếu thứ hai nộp lên, thì quả sẽ rõ ràng.
Còn nếu những dữ biến mất...
Đến lúc hình sẽ rơi hỗn mà sự hỗn lo/ạn ít nhất cũng cho một gian để xoay xở.
Vì thế thứ bảy, một mà mọi người đều làm, công ty, mở tôi.
...Sau nhân viên bảo ập bắt giữ.
Trách ai bây thể trách trong khóa đào tạo nhân viên một lòng cách tán tỉnh Đường Lâm, hoàn chú ý nghe giảng.
Chỉ cần nghe thì biết—
Thứ nhất, tất quả công việc mà chúng làm, bao gồm dữ liệu, ng/uồn, phân tích văn bản, đều là tài sản công ty.
Thứ hai, mỗi vị trí làm việc đều camera giám sát.
Mà dữ mà xóa, thực ra lưu rồi.
Công ty kiện yêu bồi thường thiệt hại, số tiền đối khác gì một món n/ợ khổng khiến sụp đổ.
Anh gắng nhờ Đường Lâm giúp nhưng Đường Lâm cho lại là người được thì hủy, bản thân bất kỳ hệ nào nên chặn WeChat Minh.
Có lẽ vì đường cùng, hoặc lẽ là tự ép bản thân lại chút hy vọng cùng.
Sau một vòng xoay, lại như rơm c/ứu mạng cùng.
Dù sao, bấy lâu nay tỏ ra thật ngờ yếu đuối, m/ù quá/ng tin tưởng Minh.
Anh khóc nói tài trong cẩn thận chạm chọn xóa tất cả.
"Chúng đều sắp hôn rồi, em là anh, là em, em hay được chuyển lên chính thức, phải đều giống nhau sao? Sao thể hại em được thành, mắt lưng tròng nói: "Yên em nhất định phải tin anh, tin yêu dành cho em.”
"Hiện gì ngoài em cả."
Tôi kéo đứng lên: "Tuần sau là nhật rồi, dù cũng hãy tổ chức nhật trước đã.”