Để có tiền m/ua skin game trị giá 268 nghìn tệ (skin gì đắt vậy hả bà thơ - cảm thán của tặc), tôi đã ngủ một đêm với tổng giám đốc hách dịch quen ở bar. Sau đó, tôi đ/au đớn vật vã suốt ba ngày liền. Nhưng nhìn số dư tài khoản từ hai chữ số nhảy lên bảy chữ số, đêm nào tôi cũng ôm mông cười khúc khích.

Phó Văn Thâm lần đầu nhìn thấy tôi đã đờ người ra. Tôi cầm ly rư/ợu ngồi lên cặp đùi săn chắc của anh ta, hỏi: "Nhìn gì thế? Em đẹp đến vậy sao?" Hắn lạnh lùng đẩy tôi ra: "Cậu còn là sinh viên, nên tự trọng một chút."

Tôi bật cười thành tiếng. Đây là lần đầu gặp trai đẹp nghiêm nghị cổ hủ thế này, tôi dùng hết kỹ năng nghiêng người đổ rư/ợu vào hắn. Cho đến khi bạn cảu Phó Văn Thâm kéo tôi ra, liếc mắt nhìn từ đầu đến chân rồi buông câu đầy ẩn ý: "Giống Tiểu Ân quá nhỉ." Lúc đó tôi mới vỡ lẽ thì ra hắn đang dùng tôi làm người thay thế.

Biết điều lảng ra chỗ khác, chúng tôi lại chạm mặt trong toilet. Phó Văn Thâm như đã ấp ủ từ lâu, rút điện thoại nói: "Thêm liên lạc nhé, tốt nghiệp anh giới thiệu việc làm cho em."

"Được ạ." Vừa đi giải quyết nỗi buồn tôi vừa kết bạn với hắn. Đúng lúc hắn định rời đi, tôi đái xong. Không cho hắn kịp phản ứng, tôi nhanh tay lôi Phó Văn Thâm vào buồng vệ sinh, quần chưa kịp kéo đã dán ngay nụ hôn nồng mùi rư/ợu lên anh ta.

Tôi say rồi. Nhưng Phó Văn Thâm không biết. Hắn thở gấp cắn môi tôi, hỏi: "Thích gì? Mai anh tặng." Vừa rên rỉ thỏa mãn, tôi chợt nhớ skin game mới ra liền đáp: "Tiền! Em thích tiền!"

Sáng hôm sau tỉnh dậy ở khách sạn...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tương Hợp Tuyệt Đối

Chương 24
Tôi là Omega có độ tương thích 100% với Hoắc Tranh. Là viên thuốc giải bị ép đặt dưới thân anh trong giai đoạn nhạy cảm của Alpha. Tôi yêu anh, nhưng chỉ nhận được những lời lạnh lùng từ anh. Trong một vụ sập hầm, chúng tôi bị nhốt trong hang tối. Pheromone hương chanh hòa lẫn với máu trào ra, đậm đặc đến mức đắng ngắt. Anh tránh tôi như tránh tà, giọng khàn đặc: "Đến lúc này mà cậu vẫn không quên dùng pheromone để quyến rũ Alpha. Giang Lâm, cậu đúng là đồ ti tiện." Tôi co người lại, lặng lẽ dùng áo che vết thương xuyên qua bụng. Tôi khẽ nói: "Xin lỗi." Sau khi tôi chết, anh sẽ không còn phải ngửi thấy mùi pheromone của tôi nữa. Chắc anh sẽ rất vui mừng nhỉ...
247.58 K
7 Phạm Quy Đắm Say Chương 26
8 Con Gái Trở Về Chương 22
9 Hoài Lạc Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm