Chúng ngồi trên đê sông, ngắm hoàng hôn.
Thẩm lần đầu lòng.
Mẹ sinh ra làng nghèo khó.
Dù giỏi, đủ tiền đến trường. Bà bỏ cấp ba, phố ki/ếm sống.
Làm xưởng đen trừ lương, bà bỏ việc. Từ gánh dần dà được ăn
Rồi bà gặp sinh viên nhất nghèo khổ.
Anh ta xin việc rửa bát, cần lương, chỉ cần cơm no.
Quán đâu cần người giúp. Bà nhanh nhẹn, chăm chỉ, xoay xở hết.
Nhưng thấy bà nhớ thuở cùng cực
Bà mềm nhận ta, chỉ ăn no mà trả lương 200 đồng tháng.
Qua người nhau.
Trâu ráo đẹp trai, giỏi khéo chiều chuộng.
Bà đắm, sẵn sàng dốc hết tiền túi anh ta ăn học.
Nhờ giúp đỡ Nguyệt, nhân thẳng tiến sĩ.
Trong lúc đó, sự bà thăng hoa nhỏ
Hai người kết sinh ra Nguyệt.
Năm 6, thua lỗ nặng.
Họa vô đơn chí.
Mẹ ấy phát hiện ngoại
Tiểu chính là muội hắn.
Con họ Tiền chỉ kém tháng.
Bà suy sụp hoàn toàn, nổi gi/ận đùng đùng nhưng tên tra nam lớn
"Cô chưa xong cấp ba, tốt tiến sĩ, khoảng cách giữa chúng ta quá lớn rồi."
"Nhắc đến nghiên c/ứu, về bài khoa giá thịt tăng, khách thích món ăn sáng tạo. ta chẳng chút chủ đề chung nào, ngày đối diện với cô, rất khổ sở, không?!"
Mẹ tổn thương sâu sắc, cuối cùng họ ly hôn.
Bà cửa trở bà đơn thân toàn thời gian, lòng dạ dạy Nguyệt, với mối trong muốn trở tiến sĩ, để làm gương Sơn.
Lúc mới đầu, bà chưa ham muốn kiểm soát mẽ đến vậy.
Nhưng ly ngày công, ty mà hắn sáng lập phát triển mẽ, cuộc hôn nhân trước hắn truyền thông đào lại.
Trong buổi phỏng vấn, ta ngừng bôi nhọ vợ cũ, miêu tả bà như người phụ nữ đi/ên cuồ/ng, thô lỗ thể lý giải.
Mẹ tức gi/ận đến mức đ/ập phá đồ đạc trong nhà.
Dần bà trở nên lo lắng nóng nảy, hoàn toàn biến người phụ nữ đi/ên cuồ/ng mà miêu tả.
Bà phép kết bạn với ai, bắt tập trung hành, với cô:
"Mẹ hy sinh để dạy đứng nhất lớp, luôn luôn đứng đ/è đứa điếm kia, khiến h/ận."
Vì vậy, luôn đứng nhất.
Kể được tuyển thẳng, ép bỏ.
Bởi vì chỉ tham gia kỳ đại đỗ thủ khoa, mới là cách tốt nhất để t/át vào mặt Sơn.
Từ khoảnh khắc họ ly là nữa.
Mà trở trả th/ù cô.