Anh cả hạ lệnh tìm ki/ếm Thẩm Nam bằng mọi giá – không tiếc tiền tài, nhân lực, qu/an h/ệ.

Vì hai người chưa đăng ký kết hôn, nên Liên minh AO không hỗ trợ theo quy định.

Anh cả treo giá: Ai tìm được Thẩm Nam sẽ nhận 56% cổ phần của tập đoàn.

Lúc đó, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong cuộc họp.

"Bác sĩ Mộc, anh chuyển nghề làm thám tử à?"

Anh cười nhã nhặn:

"Chỉ là nghề tay trái thôi, tay trái thôi mà."

Tôi giơ ngón cái tỏ vẻ ngưỡng m/ộ, rồi bày tỏ ý muốn tham gia cùng anh vì trong nguyên tác, chính bác sĩ Mộc là người tìm được Thẩm Nam.

Anh không lấy tài sản của nhà họ Cố, mà dùng thế lực của họ để bước vào chính trị, mất mười lăm năm ban hành luật hợp pháp hóa dị tính luyến.

Suốt cả truyện, anh vẫn luôn là người trợ lực của nam chính – anh cả.

Nhưng lần này, anh không thể giúp quá nhanh.

Vì… phải để Thẩm Nam “hưởng thụ” thêm một thời gian gọi là “ngày lành”.

Có người chụp được ảnh Thẩm Nam – tôi nói là ảnh giả, không đáng tin.

Có người tìm ra địa điểm ẩn náu của hắn – tôi bày trò ôm bụng kêu đ/au, kéo dài thời gian, đến nơi thì người đã cao chạy xa bay.

Cuối cùng, khi định vị được lần nữa, tôi “vô tình” đụng trúng tay bác sĩ Mộc, rồi “vô tình” làm rơi điện thoại anh ấy vào ly nước.

Anh ấy ngớ người.

Tôi lập tức ngồi vào lòng anh, nâng cằm anh lên, cười tà:

"Anh yêu à, còn thứ gì đẹp hơn tôi không?"

Anh trừng mắt nhìn tôi, một lúc sau mới gi/ật mình ngó quanh, rồi thở phào vì đây là văn phòng anh.

Anh đang do dự.

Tôi đứng dậy, đổi sắc mặt, đ/ập mạnh ly nước lên bàn.

"Hóa ra bác sĩ Mộc cũng chỉ là kẻ có d/ục v/ọng mà không có can đảm, ăn xong định phủi tay?"

Anh quýnh lên:

"Không! Tôi thật lòng! Nhưng… xã hội sẽ không tha thứ… tôi, tôi…"

"Không đủ dũng khí chống lại thế giới, đúng không?" – tôi c/ắt lời.

"Đúng là vậy mà địa vị xã hội, tiền đồ rạng rỡ, gia đình, bạn bè… thứ gì chẳng quan trọng hơn tình yêu?"

Có lẽ nét mặt tôi lúc đó quá mỉa mai, anh muốn đến ôm tôi, nhưng tôi né đi.

"Mộc Dịch Tu, yên tâm. Tôi không dây dưa. Ngủ với anh tôi cũng chẳng thiệt gì. Nhưng từ giờ đừng dây vào tôi nữa."

Anh im lặng.

Tôi quay người bỏ đi, đến khi tay nắm cửa vừa vặn mở, giọng anh vang lên đầy cương quyết:

"Tôi có! Tôi sẽ thay đổi luật, để em có thể đứng thẳng làm người ở bên tôi!

So với việc bị người đời chỉ trích, tôi càng sợ em bị tổn thương hơn!

Cố Duệ – đợi anh!"

Tôi khựng lại một giây, không quay đầu, rời khỏi văn phòng.

Ngốc nghếch.

Tình yêu chưa bao giờ thắng được sự nghiệp, người thân, bạn bè cả.

Đúng là đồ ngốc.

Tôi còn không biết mình vừa làm trễ bao nhiêu thời gian nữa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Điên Cuồng Vì Em

Chương 55.
Bị bạo lực học đường một cách ác liệt, tôi đã lấy hết can đảm tìm đến tên sát nhân hàng loạt đang chạy trốn khỏi sự truy nã của cảnh sát. Gã ta đưa đôi mắt như sói đói nhìn tôi, bàn tay xăm trổ kẹp điếu thuốc, bên cạnh còn treo mấy con dao dính máu khô, nhếch môi khinh khỉnh. Tôi run rẩy như thỏ nhỏ, trong lòng đã sợ muốn chạy đi, cầm trong tay xấp tiền nát nhăn nheo mà mình tích cóp được, gần như van nài: "Anh, xin anh giúp tôi." Gã còn chẳng thèm nhìn. "Muốn thuê tôi thì nhiêu đó không đủ đâu. Nhóc con, không muốn ch.ết thì chạy nhanh đi." Tôi rơm rớm nước mắt nhìn gã. Gã đã động lòng. Gã nói, gã là đồng tính, nếu tôi chịu lên giường với gã thì lũ bắt nạt kia sẽ biến mất khỏi thế giới. Mẹ tôi bị lũ khốn nạn ấy hại chết. Dù có hoảng sợ thế nào thì lòng hận thù đã dâng đến đỉnh điểm, tôi cắn răng đồng ý, ngủ một đêm với gã. Vì một đêm điên cuồng này, gã sát nhân ấy đã dùng cả đời để bảo vệ tôi. **** Cảnh báo: Truyện theo hướng tâm lí, má.u me, u ám nặng đô, có tra tấn bạ.o lực, gi.ết người. Tâm lí yếu xin cân nhắc trước khi đọc. ***** Vui lòng không đánh đồng thế giới trong truyện và ngoài đời. Không cổ xúy các hành động trong truyện, xin cảm ơn!
5.14 K
6 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
7 Tiểu Lỗi Chương 56
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm