Dạ dày Tri bữa vì công việc.

Sau khi viện, ngày ba bữa đều đến tìm anh, g i á m s á t để uống đúng giờ.

Hôm nay đến sớm, văn phòng có ai.

Tôi định đi vào nhà vệ sinh nghe “ting” từ thang máy vang lên, vẻ xoay người lại:

“Tri Tri, đến giờ rồi~”

Nhưng người bước ra phải Tri mà là Tô Hàm Nghị, một nữ minh tinh nổi tiếng.

Cô ta tay cơm, thấy nụ cười thoáng chốc c ứ g đ ờ:

“Tống An? Sao cô lại ở đây?”

Kỳ Tri lớn ba tuổi, mà Tô Hàm Nghị lại là bạn học với anh. Nhìn cơm tay cô ta, khoanh tay, giọng bình thản:

“Tôi ở đây có liên gì đến cô.”

Cô ta tôi, nở một nụ cười bí ẩn: ấy nói, dễ thương thật.”

Tôi mắc biết ấy” mà cô ta nói là ai, rồi lại nghe cô ta hỏi:

“Cô thực sự thích Tri à?”

Tôi khẽ h c h môi cười gật đầu: “Đương nhiên rồi.”

Lúc này, “ting” thang máy lại vang lên.

Tôi lách người qua Tô Hàm Nghị, thấy Tri bước ra.

Anh mặc sơ trắng, xắn tay áo lên, áo vest xám đậm khoác cánh tay, nên vẻ nghiêm nghị.

Trợ lý Trần nhanh nhẹn trước:

“Cô Tô, thật may, Thời tổng đã về rồi.”

Tô Hàm Nghị gật nói nhẹ: “Nếu ấy có ở đây, vậy tìm Tri cùng.”

Bước chân Tri giọng nói trầm thấp vang lên:

“Lại đây.”

Tô Hàm Nghi bước tới, nhưng ánh mắt Tri lại hướng về phía tôi:

“Tôi bảo là Tống An, lại đây.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm