Trống da người

Chương 8

28/12/2023 18:03

Tôi một lá bùa, lẩm bẩm nhẩm niệm, khiến sợi dây đang trói gái thít ch/ặt hơn, sau hét lớn như thể muốn rá/ch màng nhĩ thì gái đó hóa một đám khí, bị hút vào trong lá bùa.

Sau thi thanh tẩy sạch sẽ còn lại trong phòng phẫu tôi cầm chìa khóa đi đến cô cả.

Cái đã chuyển vào trong đại sảnh, mở cửa thì trời bổ nhào đến cửa, phóng tầm nhìn, ngờ phòng đều đã tràn đen lòm đặc.

"Ây dà, khá đồ sộ đấy.”

Nốt chu sa hơi tỏa nhiệt, một làn nhạt tự động bao trùm người tôi.

Tôi đi đến gần chỉ thấy lớp da vốn xỉn như hiện giờ đang phát một thứ sáng kì lạ.

Chỉ e thứ trên đã coi gái làm vật dẫn lén ít sức lực làm chất nuôi dưỡng.

Tôi phe phẩy lá phong gái mặt nói: "Chào nhé, con nghịch ngợm đến rồi đây, nhận.”

Một này có phản gì, ngồi đó bất động ch*t.

Tôi nhặt lá lên, vờ dạng thở dài.

“Bé à, mẹ ruột cần nữa rồi.”

Lời dứt, lá hơi động.

Tôi đang định cười nhạo nó một phen, nhưng ngờ rằng biến cố lại đến bất ngờ.

Một trận cuồ/ng phong dấy lên, chỉ thấy tà đen lòm lơ lửng trên mặt nhanh chóng lại, tạo hình dáng cơ thể một người nữ khảnh.

"Người nữ” hét gầm một hai bàn biến móng vuốt, cuốn theo lưỡi d/ao hừng thế lao đến tấn công tôi như cơn gió.

Tôi hừ lạnh một khẽ “Không biết tự lượng sức mình.”

Ánh sáng xung người tôi hiện, đám hình người nhiên tiêu tan ngay khi xúc với tấm chắn tôi, thậm ngay áo tôi còn chưa chạm vào.

"Người nữ” đã tan rã phát một cùng thảm thiết, cố gắng hình người thêm lần nữa, phất áo ném hai đen.

Tôi ki/ếm đào ở sau lưng, sau một nhát ch/ém ngang, trong đen nhiên bùng n/ổ, tạo một màn m/ù đen mắt, ngay sau đó một kính thủy tinh nứt vỡ.

Không hay phải đạn m/ù thứ rồi!

Tôi gấp gáp gạt đám m/ù vội chạy trước cửa sổ.

Cửa sổ kính ban đầu nguyên vẹn đã xuất hiện những vết nứt, lỗ lớn bị vỡ làm trung tâm, tỏa những vết nứt giống như mạng nhện.

Tôi thoát ở phía Tây Bắc thì thầm nguyền rủa bất cẩn mình.

Tôi đành phải đi một chuyến tới hang ổ thứ đó rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm