2
Tôi và Tuần từ nhỏ cùng nhau lên, xem như trúc mã trúc mã.
Đừng hiểu lầm, qu/an h/ệ giữa tôi và tuyệt đối không tốt.
Bởi vì viễn con nhà ta.
Tôi vừa đạt được giải nhất cuộc thi đàn cầm trong thành phố, Tuần đã quán quân đàn cầm tỉnh,
Tôi thật vất vả mới thi ra thành tích hơn người, Tuần đã ngồi ở vị trí nhất hồi lâu,
Mỗi lần tụ họp đều bàn luận Tuần ưu tú cỡ nào, tương lai sẽ có phen sự nghiệp lớn.
Từ nhỏ tôi đã không chịu thua.
Tôi bắt học tập chỉ gấp bội, cố gắng đuổi kịp và vượt qua,
Và rồi…
Trở thành hai ngàn năm.
Bất kể thi thi nhỏ hay các loại thi đấu, chí bình chọn thảo ở trường- -
Tôi đều đứng hai!!!
Vốn tưởng rằng sau khi lên học có thoát hắn, quả lại vào cùng trường học.
Cái nghiệp duyên đáng ch*t này!!
Về phần qua, tôi chỉ có nói ngoài ý muốn.
C/on m/ẹ chó má nào dám bỏ tôi?!
Tôi cố gắng nghĩ, rốt cục nhớ ra -
Đó vì tôi muốn chỉnh Tuần mà bỏ vào, quả bỏ không thận bị đụng cái, bỏ nhầm ly, chính mình lại uống nhầm…
Ch*t ti/ệt! Thì ra chó má chính tôi?!