HỆ THỐNG TỰ CỨU BẰNG DƯƠNG KHÍ

Chương 4

10/05/2025 19:45

Ánh lấp ló sau tấm rèm nhìn về tựa như ngọn bùng ch/áy.

Anh chàng dọn giường, hình như cảm nhận điều gì, quay đầu về tôi: "Có chuyện gì vậy?"

"Em..."

Đang loay tìm cách trả lời, chợt liếc thấy dưỡng bên lập tức vội vàng bóp một lượng lớn ra lòng bàn giơ lên:

"Anh Chu, em lỡ bôi dư dưỡng chia một nhé?"

Chu liếc nhìn lớp trắng đục phất mùi sữa trên tôi, không bước tới:

"Tôi không dùng thứ này."

Tôi sốt ruột. Sao lại không chịu dùng chứ? Nếu không dùng thì lấy cớ gì hôn sờ Ít tối nay cũng phải tám tiếng đồng Không thì ngủ ba hôm liền, luôn!

Tôi loay mở rèm cửa leo từ giường tầng, giữ nguyên lớp kem. Giữ thì mất chân, thế hụt chân ngã nhào.

"Ái chà!"

Trong giây phút hoảng lo/ạn, bàn to lớn lấy tôi, tựa vào ng/ực anh, cả người ch/ặt trong vòng tay.

"Không chứ?"

Tôi lắc đầu, cánh rắn chắc của dùng lực đặt sàn nhà. Khi ngoảnh lại, nhìn chằm chằm, cổ họng lộ rõ hầu như thể nhịn điều gì đó:

"Không cần chia cho tôi."

Thấy ngơ ngác, vào tôi. rồi ch*t - trên thanh tú của chàng trai trắng nõn vệt trắng xóa ra theo hơi ấm, từ từ xươ/ng quai xanh.

Mặt đỏ rực. Trông... thật d/âm đãng quá đỗi!

Mà dính hết rồi, biết chia cho ấy thế nào May thay, trong còn sót chút ít:

"Vậy em chia phần này cho nhé, Chu!"

Tôi vừa giơ ra:

"Không cần."

Người đàn cao lớn đứng sừng sững trước mặt, đen huyền vẻ tối tăm. Trong chớp mắt, đầu ngón chai của chà má tôi:

"Bôi không tốt, lau giúp."

Ánh hun hút của như muốn th/iêu đ/ốt tôi, khiến tim đ/ập thình thịch. Dù cũng một lại còn chạm vào nhau mấy phút. như điểm sinh mạng cho đêm nay, không phải lo ngủ quên rồi mai thành x/á/c ch*t.

Chu Lâm... nhân c/ứu mạng!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm