Nuôi Một Tên Điên

Chương 6

20/06/2025 19:04

Đúng vậy, bố tôi là Từ Nghị, ông ta là kẻ sát nhân.

Ông ta đã gi*t mẹ tôi.

Từ nhỏ, tôi đã cảm thấy gia đình mình không bình thường. Mẹ tôi luôn mặc quần áo kín cổng cao tường, ngay cả những ngày hè nóng nực nhất, bà vẫn mặc áo dài tay và quần dài.

Sau này tôi mới biết đó là do Từ Nghị cấm mẹ tôi mặc đồ hở hang. Ông ta kiểm soát mọi hành động của bà, giám sát từng cử chỉ, biết rõ mọi người bà gặp và mọi việc bà làm.

Khi ấy, bà ngoại đã nói với mẹ tôi:

“Con gái, ly dị Từ Nghị đi. Nó là thằng đi/ên, ở với nó sớm muộn gì cũng gặp họa.”

Mẹ tôi cười dịu dàng, nói chắc nịch:

“Anh ấy chỉ hơi đ/ộc đoán thôi. Anh ấy sẽ không làm hại con đâu, anh ấy yêu con mà.”

Mẹ đã đ/á/nh cược sai.

Năm mười tuổi, tôi đi học về, thấy mẹ nằm trong vũng m/áu. Từ Nghị đang cầm d/ao đ/âm từng nhát vào người mẹ.

M/áu nóng b/ắn lên mặt tôi. Tôi nghe ông ta nói:

“Ch*t rồi, em sẽ mãi yêu anh.”

Ông ta quay lại nhìn tôi, khuôn mặt méo mó đ/áng s/ợ:

“Mẹ con ch*t rồi, con cũng vô dụng.”

Nói rồi ông ta cầm d/ao bước về phía tôi.

Lúc đó tôi mới hiểu, trong mắt Từ Nghị, tôi chỉ là chiếc xiềng xích trói buộc mẹ tôi.

Nhưng ông ta không biết, thứ thực sự trói buộc mẹ tôi chính là tình yêu mẹ dành cho ông ta.

Bản năng sinh tồn trỗi dậy, tôi mở cửa chạy thục mạng, vừa chạy vừa hét c/ứu mạng. Hàng xóm nghe thấy động tĩnh đã báo cảnh sát.

Từ Nghị bị kết án t//ử h/ình do gi*t người có tính chất man rợ. Ông bà nội muốn tôi ký đơn tha tội nhưng tôi từ chối. Vì thế mà họ c/ăm gh/ét tôi.

Ông bà ngoại e ngại trong người tôi chảy dòng m/áu của kẻ đi/ên lo/ạn như Từ Nghị nên không dám nhận nuôi tôi.

Tất cả họ hàng đều sợ bị liên lụy, lần lượt bỏ trốn ra nước ngoài.

Từ đó, tôi sống nhờ trợ cấp xã hội cho đến năm mười lăm tuổi. Sau này tôi gặp được Cố Yến.

Tôi tin chắc mình không phải Từ Nghị, ít nhất thì trong người tôi còn chảy một nửa dòng m/áu của mẹ. Tôi sẽ không làm hại Cố Yến.

Giống như mẹ tôi, tôi cũng đ/á/nh cược và thua cuộc.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
7 Chúng Ta Chương 18
8 Thần Dược Chương 15
10 Bé Lục Cục Cưng Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm