Chàng Trai Trẻ

Chương 18

08/07/2025 18:17

Trên Bùi Triệt cứng đầu nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, nhất quyết chịu nhìn thẳng mắt tôi. nhìn đôi của chúng ghế xe gang tấc, do dự rất lâu rồi đặt mình trên.

"Vẫn à?"

Khoảnh khắc đặt Bùi Triệt, cảm cậu ấy cứng lại chốc lát. Rất nhanh, cậu ấy quay lại, úp hõm cổ tôi.

"Em Lục Hòa, em mới phát hiện, em thậm chí cách anh."

Tôi xoa đầu cậu an ủi. nên lời, thậm chí mơ hồ về mối qu/an h/ệ chúng tôi. Bùi Triệt thấy đáp lại, đầu nhìn chằm chằm tôi. Cứ nhìn mãi, cậu lúc đến hơn.

"Vì em sở hữu được anh, vậy em thuộc về anh vậy. Em làm chó cho anh, tự xích giao anh, cả đời chỉ quanh quẩn bên anh, được không..."

Bất ngờ kịp trở cậu hôn lên. Còn thì ôm ấp nỗi lòng tạp biết là áy hay nuông chiều mà hôn lại. May thay lúc xe đã kéo vách rồi.

Trong bầu khí ngột ngạt chỉ chúng biết cảnh này khó thế nào. Cậu lau đi sợi bạc miệng chúng tôi, ngay giây sau đó đã khàng rơi lệ: "Thích anh rất nhiều, tại sao?"

Cậu vừa khóc vừa hỏi, nổi, tự hỏi mình, hoặc là đang hỏi tôi. biết tại sao, vì cậu giống như một bức thư viết dở bị rác. Người gửi thư chỉ ra cậu, đối với cậu bằng tấm lòng.

Nhưng nếu sẵn lòng nhặt cậu lên, kiên nhẫn vuốt những trang giấy nhàu nát, đọc kỹ những chữ mờ được yêu từ khi sinh ra, an trú của cậu.

Nhưng lại với cậu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Gửi Nhầm Tin Nhắn Cho Sếp

Chương 12
Tôi nhắn tin cho bố, nhưng nhầm sang sếp lạnh lùng. “Ba ơi, mua cho con vài cái quần lót đi. Cái con đang mặc rộng quá, cần loại nam nhỏ nhất nhé, hiệu CK. Cái này to quá, động nhiều là dễ lộ hàng.” “Ba, sao không nói gì? Con yêu ba nhất luôn!” “Ba, không phải con ép ba mua đâu. Lương ít quá, không đủ xài. Hay ba gửi con ít tiền đi.” Bên kia đáp: “Lương ít phải đến mức này à?” Tôi tiếp tục nài nỉ: “Ba ba ba, ba tốt của con!” Đột nhiên, bên kia chuyển khoản 50,000. “Chụp ảnh gửi xem nó rộng cỡ nào.” Tôi đáp: “Chụp ảnh thì thôi đi, xung quanh toàn người. Để về ba nhìn tận mắt là biết ngay.” Ngay giây tiếp theo, sếp lạnh lùng gõ bàn tôi: “Tống Thừa, vào văn phòng tôi một chuyến.” Khi sếp lạnh lùng ép tôi ngồi xuống sofa trong văn phòng, tôi đờ người. Lúc anh ta lật tôi lại, tôi vội đẩy anh ta ra: “Sếp, xin tự trọng!” Anh ta giữ chặt cổ tay tôi phía sau, hơi thở nóng hổi phả bên tai: “Lúc nãy cậu không nói thế, giờ lại bảo tôi tự trọng? Muộn rồi.”
45.4 K
2 Đêm Tân Hôn Chương 38
11 Chia Thiên Hạ Chương 18
12 Trùng Trộm Mệnh Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm