Nàng thơ nhung nhớ chàng khờ

Chương 13

02/07/2024 16:20

13.

May mắn thay, việc của rất bận rộn.

Bận đến mức thời gian để nghĩ về Trạch Xuyên.

Tôi từng vô số lần nghĩ rằng thể cũng thích hay không, nhưng hão huyền của mà thôi.

Có vẻ như một nào đó, đột nhiên đến bên nhau.

Giữa quay phim, nhận được điện thoại của Tiêu Như.

"Âm Âm, bài vu khống ‘hải hậu’ trên mạng rồi, ty bài đính chính nhưng vô ích."

hít một hơi thật sâu, cơn gi/ận: "Vừa tớ tham khảo ý kiến luật dù kiện tài khoản đầu tiên tạo tin cũng rất khó để dập tắt dư luận."

Tôi xoa thái dương: lẽ thể kiện Mạn Nguyệt sao?"

“Không bằng nào minh thủ chính cô ta.”

“Cậu gửi tớ xem bài đi.”

“Cậu thế mà chưa xem à? ‘Việc vạch trần bộ mặt thật của Tô tin showbiz thời gian đây đấy.”

“... Tớ biết, nhưng việc gì tớ phải đi xem bài toàn ch/ửi bới tớ chứ!.”

Tiêu Như nhanh chóng chuyển tiếp liên kết tôi.

Bài mới nói rằng khi còn học học, cặp kè với sinh đẹp trai, xuất thân gia giàu có.

Tôi sẽ tặng họ chiếc băng đô thể thao nhau.

Tôi nhớ rằng, để cảm ơn Trạch Xuyên đưa về nhà, từng tặng băng đô thể thao một ấy.

Nhưng sau đó, bất ngờ ra rằng khá nhiều người sở hữu một mẫu.

Cuối bài một tấm thiệp gửi người khác.

Trên mép giấy ố viết:

[Mong rằng sẽ gặp được rất nhiều người tốt, một tương tươi sáng. Mong rằng tương của tớ.]

Câu nói cũng từng viết tiểu thuyết.

Tấm thiệp này viết Trạch Xuyên, nhưng can đảm đưa ấy.

Tôi luôn nghĩ rằng làm mất ngờ nó rơi vào tay người khác.

Chẳng trách Trạch Xuyên nghĩ rằng cách xử với cũng như cách xử với người khác.

Nhìn góc thời học đúng ‘hải hậu’ thật chứ.

Hóa ra lúc đó, Mạn Nguyệt bắt đầu đ/âm sau lưng rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17