Lúc này, em gái ở tầng dưới lại nhắn tin, cô ấy ở căn 401 ngay dưới căn của tôi..
【Xin lỗi chị gái nhé, lúc nãy em đang sơn móng tay, không cầm điện thoại được nên bạn trai em đã trả lời tin nhắn của chị. ‘Sticker dễ thương.jpg’】
Lần này có cả dấu câu và sticker dễ thương. Hai phong cách hoàn toàn khác nhau. Có vẻ tôi đã hiểu lầm em ấy.
Tôi còn chưa trả lời thì em ấy lại tiếp tục nhắn:
【Chị có xem tin tức hôm nay chưa, đ/áng s/ợ quá, may mà ban quản lý của khu dân cư chúng ta đã đến kiểm tra cửa nẻo.
À, chị chưa biết à, ban quản lý mới của khu mình chính là chú Vương ở tầng một. Chú ấy còn là đội trưởng của ban quản lý nữa đó. ‘Ảnh chó chống cằm.jpg’】
Thì ra là chú Vương ở tầng một. Vậy thì việc ông ấy không ra khỏi tòa nhà là rất bình thường. Tôi đang nghĩ linh tinh gì vậy chứ. Tôi lắc đầu. Tự mình làm mình sợ đến mất ngủ.
Tôi trả lời: 【Cảm ơn em nhé, cũng khuya rồi em mau ngủ đi.】
Tay tôi cầm cốc sữa đờ ra giữa không trung.
Từ hình ảnh phản chiếu ở cửa sổ tòa nhà đối diện.
Phòng 401 dưới tôi tối om một màu.
Không bật đèn. Nếu tối om như vậy thì em ấy... làm sao sơn móng tay được...