Tôi tin Vân, hỏi bọn họ đang đâu.
Lưu Vân trả lời rằng họ đang trên du rồi, bây giờ đang ra nhưng không rõ đâu.
Cậu hỏi lại: “Chẳng phải bảo không nữa sao?”
WTF?
Hóa ra và những khác đợi xá, Khả Khả lại rằng tin cô việc đột xuất không đến được, bọn họ không đợi tôi.
Mục Khả Khả này đáng ch*t thật chứ.
Nhưng chuyện đã đến nước này, đành bảo Vân gửi định vị tôi, sẽ đến đó.
Cùng lúc đó, bảo nữa phải giữ kết nối video tôi, đề khi chuyện xảy ra, xử lý xa.
Lưu Vân không đối khi thấy lo như vậy.
Nhưng đôn hậu, nhẹ nhàng hãy thư đi, đừng quá căng thẳng.
Tôi dặn dò nghiêm nay chính ngày tự, các sẽ trở thành vật tế. Luyện cần bố trí Tụ Âm, dùng vo/ng h/ồn 6 cô gái tẩm bổ ch*t lại và liệm]. Nếu đoán không lầm thì tất những thứ trên du đêm nay, lẽ đồ ch/ôn theo ch*t, nếu không tin, đến kiểm tra, xem đúng hay không.”
Có lẽ do ngữ điệu nghiêm quá mức Vân đồng ý đi.
Nhân lúc kiểm tra, vội vàng gọi em giàu tên Thường Lập.
Ba năm từng c/ứu mạng Thường Lập, về sau, anh tự nguyện gọi đại còn anh em.
Mặc dù anh lớn hơn ba tuổi.
Sở dĩ gọi anh vì anh trai sản xuất máy bay.
Bây giờ, duy nhất nghĩ ra ngồi thăng, nhảy dù ngăn cản tên ch*t lại.
Mà duy nhất máy bay chính Thường Lập.
Lúc đầu bảo anh gửi một chiếc và sẽ tự đi.
Nhưng Thường Lập vừa nghe phải xử lý ch*t anh liền bảo anh dùng đến đón tôi.
Anh muốn tôi.
Thế tối hôm đó, trường nhìn thấy máy bay đáp sân trường đón tôi.
Điểm “nổi bật” tăng thành điểm tức thì.
Nhưng không quan truyền về đêm nay sẽ truyền như thế nào, vừa lên thăng, nhận cuộc gọi video Vân.
Trong video, vẻ tái nhợt, lo rằng cảm rất kì lạ.
“Bọn họ toàn dùng TV kiểu cũ phim truyền hình, hơn nữa còn bị Hán phục bọn tôi.”
Lưu Vân chưa kịp chụp ảnh gửi thì khác đã cư/ớp thoại đi.