Con cún nhỏ của anh trai tôi

Chương 6.

08/11/2025 19:29

Tới tận lúc đến trường, tôi mới lại bồn chồn lo lắng.

Nhưng hôm nay Khương Kiều không đến lớp.

Giang Thi Ngữ là một trong số ít người trong lớp chịu nói chuyện với tôi.

Cô ấy chủ động nói với tôi: "Cậu biết không? Khương Kiều nghỉ học rồi."

"Mà là nghỉ học ngay trong đêm, thậm chí chẳng đến trường làm thủ tục. Đây là lần đầu tiên ở trường mình xảy ra chuyện như vậy."

Cô ấy vừa nói thế, rất nhiều người trong lớp liền đưa mắt nhìn tôi.

Ánh mắt họ phức tạp lạ thường, không còn vẻ khiêu khích như trước kia nữa.

Khi tôi ngơ ngác nhìn lại, tất cả đều né tránh ánh mắt tôi một cách áy náy.

Dù có ngốc đến mấy, tôi cũng hiểu là Tần Chiêu Nguyệt đã giúp tôi.

Trong lòng bỗng ấm áp lạ thường.

Tan học, tôi vội vã chạy về nhà.

Anh ấy đang xem máy tính trong phòng, thấy tôi hớt hải chạy vào cũng chẳng nói gì.

"Anh... cảm ơn anh."

Bàn tay anh rời khỏi bàn phím, tựa vào lưng ghế, hơi ngẩng cằm ra hiệu cho tôi lại gần.

Tôi lại ngồi xuống thảm bên cạnh anh.

Anh đưa tay đỡ lấy mặt tôi, khẽ cúi người lại gần, như vị thần ban ân.

"Nhớ kỹ, em không cần phải h/oảng s/ợ vì bất cứ chuyện gì."

"Bởi vì anh là anh trai của em."

Tôi ngửa mặt nhìn anh, đờ đẫn, đáy mắt và đầu mũi bỗng dâng lên cơn nóng rát khó tả.

Bên anh nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên tôi dám vượt quá giới hạn.

Vì quá khao khát, vì quá mong cầu.

"Đây... có phải là lời hứa không?"

Dù là lừa dối, xin hãy nói cho tôi biết rằng có một người tôi có thể nương tựa, có một nơi tôi có thể trở về.

"Phải."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm