Ỷ Chiều Sinh Kiêu

Chương 9

06/04/2025 20:05

Sau đám cưới, tôi tranh thủ đưa Trình Nghiễm Thu về thăm trại trẻ mồ côi ngoại ô. viện trưởng bận rộn, lũ trẻ không rời được bà nên bà không tham dự hôn lễ của chúng tôi được.

Trình Nghiễm Thu tiếp nhận mọi thứ tốt hơn tôi tưởng. Trong lúc tôi trò chuyện với viện trưởng, cậu đã hòa nhập hoàn toàn với lũ trẻ. Có bé gái buộc tóc cho cậu, đứa táo tợn thì ôm chầm đòi "cọ má". Một nhóc khác dùng ngón tay mũm mĩm chọc vào má cậu, vừa làm vừa reo: "Ôi, mịn quá!".

Trình Nghiễm Thu đỏ mặt vì bị bọn nhóc quấy rầy: "Phó Văn Thâm, cậu giúp tôi một tay đi chứ!".

Tôi dựa khung cửa cười khẩy: "Bọn trẻ thích cậu, cậu cứ chơi với chúng đi. Tôi không làm phiền nữa."

Cậu trừng mắt gi/ận dỗi: "Cậu không giúp, tôi sẽ xúi bọn trẻ nói x/ấu cậu đấy!".

"Ừ, cứ việc." Tôi nhướng mày đáp lời chọc tức, "Tôi đâu có sợ."

Dù có kể hết những trò dở hơi thời nhỏ của tôi, bọn trẻ cũng chẳng tin đâu. Biết sao được, chúng lớn lên bằng những "huyền thoại" do chính tôi dựng nên mà.

Trình Nghiễm Thu hậm hực nhìn tôi hồi lâu, cuối cùng hậm hực: "Thôi, tôi chẳng thèm chấp cậu!".

Lũ trẻ đương nhiên đứng về phía cậu. Đứa thì bảo: "Đại ca Tiểu Trình đẹp trai quá!", đứa khen: "Anh Tiểu Trình còn biết chơi piano, giỏi thế!". Có nhóc phản pháo: "Anh Phó cũng chơi piano được mà!".

Trình Nghiễm Thu ngẩng đầu ngay: "Cậu cũng biết chơi piano à? Trình độ nào rồi? Cấp mười chưa? Được giải gì chưa? Về nhà đ/á/nh cho tôi nghe thử xem..."

...

Piano là một trong những điểm đen tối nhất đời tôi. Hồi cấp ba, Trình Nghiễm Thu chơi piano cho tôi nghe. Dù chẳng hiểu gì, tôi vẫn xuýt xoa: "Hay quá, thật dạt dào cảm xúc."

Anh vênh mặt tự đắc: "Đương nhiên, xem anh là ai chứ. Em muốn học không? Anh dạy cho."

Lúc đó non nớt, muốn tỏ ra mình "thiên hạ đệ nhất thông minh", tôi gật đầu liều mạng: "Được, anh dạy đi."

Thế là cơn á/c mộng của cả hai bắt đầu. Anh dạy tôi bản "Thành phố bầu trời". Kết quả là mười ngón tay tôi cứng đờ, bản nhạc nghe như g/ãy khúc. Trình Nghiễm Thu không hiểu nổi tại sao có thể chơi nhạc kinh khủng thế, giống như tôi không thể lý giải vì sao anh chỉ được 8 điểm môn toán.

Anh trả lại nguyên câu tôi từng nói: "Đúng là đồ ngốc! Sau này ra ngoài đừng nói là tôi dạy cậu đấy! Tôi chưa bao giờ thất vọng thế này... Phó Văn Thâm, cậu đang cố tình trả th/ù tôi đấy à?".

Vừa càu nhàu, anh vừa nắm tay tôi đặt lên phím đàn: "Đánh đi, tôi không tin là dạy không nổi."

Sau nửa tháng luyện tập, cuối cùng tôi cũng chơi được bản nhạc. Dù là bản đơn giản hóa, nhưng cũng đáng ăn mừng lắm rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
12 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm