Vào sinh Nguyên mười tám tuổi, bố mẹ chị ấy đã qu/a đ/ời trận hỏa muốn.
Vấn đề này cũng đ/au nh.ạy cả.m lòng Nguyên, ra, ấy chưa nói đến việc này với bất cứ nào.
Nhưng chủ này lại biết được?
Chẳng thật sự nhìn ra được vấn đề gì đó hay sao?
Tôi cảm ớn lạnh toàn khẽ gật đầu rồi hỏi Thu: “Đúng vậy, lại biết được những này?”
Sắc mặt Thu trở nên nghiêm hẳn lên: “Miếng mà cầm tay vừa chính ngọc. Nó hoàn toàn không phải đồ vật ở trần gian, mà vật ở cõi âm. phải dùng m/áu huyết thân cận bồi bổ, sau đó lại h/ồn nuôi dưỡng vào trong. Tẩm bổ bằng m/áu huyết lâu, huyết sẽ đỏ, nhiều h/ồn tạp chất huyết Khi số h/ồn bị đến số lượng người, nắm giữ sẽ có thể dùng trao kiện với cõi âm. Miếng bội cầm đỏ rực cả toàn tạp chất đã kết thành vừa nhìn qua đã được h/ồn phách. Ban tính thử bát tự mà đưa cho, Nguyên năm đã ch*t rồi. Nói cách khác, dĩ không phải con người!”
Năm trước, đó chính Nguyên 18 tuổi!
Vấn Thu vừa thốt ra lời màn bùng n/ổ.
“Không phải con người? Trời đ/áng s/ợ thật đó!”
“Chẳng chồng chưa cưới ấy sao? Má sợ ch*t đi được.”
“Nếu vì lại không hại đến tính mạng này? Anh có đồ gì đây?”
Đầu ong ong dại đi, từ đến nay chưa nghĩ đến sẽ xảy ra thế này.
Nhìn vào đang bùng n/ổ màn hình, lòng cũng sinh ra tia nghi hoặc.
Nếu Nguyên thật sự q/uỷ, vậy thì ấy kết với gì?
Vấn Thu cũng nhìn những dòng kia, cũng cau mày lại.
“Cô có lén giấu m/áu hay không?”
Tôi ngây lại: “M/áu sao? có, gần đây không có đi hiến m/áu mà.”
Sắc mặt Thu chùng xuống, ngâm lúc rồi nói: kỳ sinh lý thì sao? Cô có đến hành động hay không?”
Nghe đến câu lông dựng đứng cả lên.
Tôi thật sự phát hiện ra băng vệ sinh đột nhiên biến mất!