Giới hạn của tình yêu

Chương 12

28/07/2023 16:32

Lục Tân gào lên: “Nói láo, bức thư đó là do tôi viết, nhẫn cũng là do tôi m/ua.”

Châu Huy cười lạnh: “Thế cậu nói xem, trong thư cậu đã viết những gì?”

“Mấy năm trôi qua rồi, ai mà nhớ được chứ?”

Châu Huy nhìn tôi, thấp giọng nói: “Đồng Đồng, không biết từ lúc nào, bóng lưng của cậu đã trở thành một phong cảnh tuyệt đẹp trong kí ức mình. Tinh thần học tập chăm chỉ của cậu luôn là niềm khích lệ to lớn đối với mình. Dáng vẻ cậu nhíu mày suy nghĩ hết lần này đến lần khác đều đ/âm trúng vào trái tim mình. Mình muốn làm sứ giả hộ hoa của cậu nhưng không dám nói, bởi vì mình cảm thấy bản thân không xứng với cậu. Bây giờ mình nhận được giấy báo trúng tuyển Đại học rồi, mới lấy hết được dũng khí để viết bức thư này cho cậu. Đồng Đồng à, mình rất thích cậu, cậu có bằng lòng làm bạn gái của mình không?”

Tôi ngơ luôn.

Bức thư này, vì là bức thư tình đầu tiên mà tôi nhận được nên ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Nhất là cái xưng hô “Đồng Đồng” này, là có một không hai.

Sau đó tôi cũng từng hỏi lại Lục Tân: “Tại sao bây giờ anh lại không gọi em là “Đồng Đồng” nữa?”

Anh ta nói: “Tâm Tâm nghe không hay hơn à? Anh thích gọi em là Bảo Bối hơn, bởi vì em là báu vật vô giá của anh.”

Lúc đó tôi đã bị những lời ngon tiếng ngọt của anh ta quyến rũ nên cũng không để ý đến việc tại sao trong thư anh ta lại viết là “Đồng Đồng” nữa.

Lục Tân nói: “Bức thư này là do tôi viết xong rồi mới để cậu sửa giúp, cậu có thể nhớ được cũng đâu có gì kỳ lạ.”

Tôi hỏi lại: “Vậy sao chính anh viết mà anh lại không nhớ?”

“Sau này anh viết thư tình cho em nhiều quá rồi, ai mà nhớ nổi bức thư đầu tiên chứ?”

Châu Huy cười cười, nói, “Cho dù bức thư này là do cậu viết, vậy thì chiếc nhẫn đó cũng là của tôi, bên trên đó còn có ký hiệu của tôi nữa kìa.”

Tôi hỏi: “Ký hiệu gì?”

Cậu ấy trả lời: “Trên nhẫn có khắc một hoa văn, đó không phải là hoa văn bình thường, mà được tạo nên từ việc phóng to chữ cái pinyin H, ở giữa còn có một chữ X nhỏ, chữ “Huy” (“Huī”) trong tên mình có một chữ cái trong pinyin là H, trong tên của cậu có một chữ cái trong pinyin là “X” (“Tâm” - “xīn”), đó là viết tắt tên của hai chúng ta.

Tôi lập tức vào phòng, tìm được chiếc nhẫn đã tháo xuống khỏi tay vào mấy hôm trước, nhìn kỹ lại một lượt, quả nhiên là có hình vẽ giống như Châu Huy đã miêu tả.

Trước kia tôi cũng biết trên nhẫn có hoa văn, nhưng thực sự tôi không nghĩ tới rằng hai chữ H và chữ X này lại là hai chữ viết tắt được lấy từ tên pinyin của chúng tôi.

Tôi không hiểu hỏi: “Tại sao phong thư và nhẫn của cậu lại ở trong tay của Lục Tân?”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
2 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
4 Thần Dược Chương 15
11 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm