Tôi mặc bộ áo bào cũ rá/ch, vác đàn guitar, vui chạy đến tham gia cuộc thi chọn ca sĩ, vừa đến thành phố Quỳnh thì quen bạn thân Tống Diễm.
“Chào người đẹp, của thật đ/ộc đáo.” ta đến bắt chuyện.
Tôi rất kích động, trời ơi, ngờ lại người chủ động đến gần đấy.
"Xin chào, chào.” Tôi vô nhiệt tình nắm tay cô ấy, ra sức lắc lắc dưới, bày tỏ sự nhiệt tình sâu sắc của tôi.
Mặt Tống cứng đờ, cố gắng rút tay về, "Cậu thế này, tới tham gia chọn ca đúng không?”
Tôi “Phải, phải.”
Tống thích nói chuyện với người khác, còn thì chả ngại gì xã hội.
Trong ba phút, chúng trở thành bạn tốt của nhau.
Tám phút cho cô ta nghe tất cả thứ.
Mười phút chúng trở thành đôi bạn thân sống ch*t nhau.
Tống híp mắt "Cậu thân người tiền, thật dễ dàng gì.”
Tôi đầu.
"Theo đuổi ước mệt xứng đáng, thấy phẩm chất vời từ con người - ước mơ mà liều mạng cố gắng.”
Mắt sáng nắm tay cô ấy "Không ngờ thể được phẩm chất lương thiện đẹp khiết chăm chỉ dũng của qua ngoài, thật mắt nhìn!”
Khóe môi Tống gi/ật giật: “Hình như nói đến vậy…”
Mắt sáng rực chằm cô ta.
Cô ta ngay lập tức sửa là cô lương thiện đẹp khiết lại chăm chỉ dũng mà. Tớ tới tham gia chọn, quen phó đạo diễn ở trong hay là chúng ta nhau đi gặp ấy?”
"Thật sao?” Tôi "Tớ hành, đừng lừa đấy.”
"Sao lại lừa chứ! Đi thôi! Đưa đi gặp phó đạo diễn.”
Bánh từ trời rơi xuống rồi!
Tôi mạnh đầu, vui vui vẻ đi Tống Diễm.
Tống đưa đến con ngõ hẻo lánh, sau đó ngất xỉu ngay tức thì.