Em trai kế bị khiếm thính.
Tôi suốt ngày b/ắt n/ạt cậu, cậu cũng không chống cự.
Cho đến cái đêm cậu trưởng thành, cậu khóa trái tôi trong phòng.
Cậu đ/è tôi xuống, muốn b/ắt n/ạt lại.
Tôi hoảng lo/ạn đến đỏ cả mắt, múa may lung tung ngôn ngữ kí hiệu bảo cậu thả tôi ra.
Ánh mắt cậu sâu thẳm giữ ch/ặt cổ chân tôi.
“Anh à, em nhìn không hiểu.”
“Nếu không thì anh hãy khóc lớn hơn nữa đi, nói không chừng em sẽ nhẹ tay chút đấy.”