Tôi là nhân vật phản diện trong truyện, nhưng lại trót yêu nam chính chính trực, đầy khí phách.
Thế nên, khi anh ấy từng chút từng chút h/ủy ho/ại thế lực của tôi, cuối cùng đích thân cầm sú/ng dí vào thái dương ép tôi phải quy phục.
Tôi chỉ ngẩng đầu lên, cười hỏi anh: “Cảnh sát Bạch, anh có thích Huân chương Chiến công Hạng Nhất do tôi tặng không?”
Kèm theo một tiếng sú/ng n/ổ, tôi ch*t dưới tay anh ấy.
Thế nhưng vài ngày sau, tôi tái sinh. Trở thành một người qua đường tầm thường nhất trong cuốn tiểu thuyết.