Sau khi rơi xuống biển, tôi bị m/ù và được một thiếu niên dịu dàng c/ứu sống.
Hắn mang thức ăn và nước ngọt cho tôi, đó là chiếc phao c/ứu sinh duy nhất của tôi giữa vùng biển mênh mông này.
Vì thế, tôi vô cùng biết ơn hắn.
Nhưng tôi không biết rằng…
Thật ra nơi này là lãnh địa của Giao Vương.
Trong phạm vi trăm dặm, chỉ có hắn - một con giao nhân t/àn b/ạo khát m/áu.
Hắn lặng lẽ canh giữ thiếu niên m/ù đang phơi nắng trên bãi cát.
Còn tôi…
Chính là Giao Hậu bị hắn nuôi nh/ốt.