Ly hôn bảy năm, tôi và Giang Yến tái ngộ trong bệ/nh viện t/âm th/ần.
Tôi là cảnh sát nằm vùng, giả làm bệ/nh nhân t/âm th/ần
Còn anh là một thương nanh trẻ tuổi mắc chứng rối lo/ạn cảm xúc bộc phát.
"Bảy năm không gặp, sao em lại thê thảm đến mức này?"
"Lâm Thanh Thanh, tôi đã nói rồi, sẽ có một ngày em hối h/ận vì đã ruồng bỏ tôi!"
"Hối h/ận rồi chứ gì? Đồ th/ần ki/nh..."
Rồi nhân lúc không có ai, anh nghiêng đầu, lén hôn tôi một cái.
"Không sao. Dù em có bệ/nh, anh vẫn yêu em."