16 chương · Hoàn · 17/09/2024 21:35 · 7.17 K
Tác giả: Đang cập nhật
Cập nhật đến: Chương 15 - End, Phiên ngoại
10 chương
Đọc ngay

Tác giả: Hạ Tiểu Kỷ

Edit: Trăng chưa từng nhàn rỗi - 月未曾闲

--------

Giới thiệu:

Sau khi thi trượt Đại Học, tôi quyết định đổi sang QQ khác và c/ắt đ/ứt liên lạc với tất cả mọi người.

Trong buổi họp lớp 8 năm sau, lớp trưởng thần thần bí bí ghé sát vào tai tôi, nói:

“Tôi nói cho cậu biết một bí mật, Lục Trạch thích thầm cậu.”

Sau nhiều lần tìm ki/ếm, tôi đã thấy được chiếc điện thoại di động cũ của mình và đăng nhập vào tài khoản QQ mà đã bị bỏ quên từ lâu.

Một dòng tin nhắn lẳng lặng nằm trong điện thoại di động của tôi:

[Cậu muốn vào trường đại học nào? Tớ có thể đi cùng được không?]

Vào thời điểm đó, Lục Trạch đã trở thành một ngôi sao nổi tiếng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tại sao Lý đại nhân lại có hai bộ mặt?

Chương 7
Tôi thường xuyên mộng thấy mình đắm đuối với một người đàn ông. Một ngày nọ, tôi chợt nhìn rõ khuôn mặt chàng - hóa ra lại là Lý Kỷ Từ, vị Đại Lý Tự Khanh nổi tiếng lạnh lùng khó gần. Khi huynh trưởng tôi bị hàm oan, tôi cầu xin chàng giúp đỡ, nào ngờ chỉ nhận được lời châm chọc cùng vẻ mặt vô cảm. Thế nhưng đêm ấy trong mộng, chàng lại càng thêm nồng nhiệt. Đến ngày huynh trưởng được minh oan, tôi đến tạ ơn thì chỉ nghe giọng nói lạnh nhạt vọng ra sau cánh cửa: "Không cần". Ấy vậy mà trong cơn mộng, vị đại nhân băng giá ấy lại trở nên dịu dàng khác thường. Cho rằng đây chỉ là ảo mộng của riêng mình, tôi quyết định giấu kín chuyện này vào lòng. Mãi đến khi dự yến tiệc tại phủ, nghe vị khách nam say rượu bật mí: "Mọi người không biết chứ, tuy Đại Lý Tự Khanh Lý đại nhân mặt lạnh như băng, nhưng trên ngực lại có vết bớt hình trái đào. Hồi nhỏ ta từng trêu chọc khiến chàng khóc thút thít đấy!" Tôi giật mình sửng sốt - bởi trong mộng, Lý Kỷ Từ cũng có vết bớt y hệt. Điều khiến tôi càng kinh ngạc hơn là thái độ của Lý đại nhân: Vị quan tưởng chừng không màng đến dư luận bỗng khựng lại, ánh mắt sắc lẹm dán chặt vào nét mặt tôi. Khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra sự thực vừa xấu hổ vừa kinh hoàng - có vẻ như những giấc mộng xuân này... không chỉ thuộc về mình tôi.
Cổ trang
Ngôn Tình
0
Ngọc Tử Hành Chương 30