Tôi là sinh viên được tài trợ từ đại gia t/àn t/ật Tần Giang Hà.
Ngày tốt nghiệp, tôi leo lên xe lăn của đại gia. Hôn người đàn ông quý phái luôn buông lời cay nghiệt với tôi đến mức mặt đỏ tai hồng.
Giọng của đại gia khản đặc: “Tiêu Nhuận, vô dụng thôi, tôi không có cảm giác… Tôi mẹ kiếp không có cảm giác gì hết!”
Tôi hôn lên từng tấc da thịt, và trong một khoảnh khắc nào đó, Tần Giang Hà đã cứng đờ.
“Gh/ê t/ởm tôi mà còn có thể bị tôi hôn đến hưng phấn à? Kẻ nói dối.”