Tôi là một hoạ sĩ truyện tranh mắc chứng sợ xã hội, chuyên vẽ đôi nam chính.
Người hàng xóm mới chuyển đến, cao lớn vạm vỡ, trông dữ dằn khó gần.
Hoàn toàn giống với hình mẫu "công mạnh mẽ" trong đầu tôi.
Nhưng tôi nhát gan, sợ phiền phức, cứ thấy anh ta là lẩn trốn.
Sau đó tôi bị một kẻ bi/ến th/ái theo dõi, mặt mày tái mét chạy đến gõ cửa nhà anh ta: "Tôi... tôi có thể ngủ nhờ nhà anh một đêm không?"
Người đàn ông cau mày, nghiêng người: "Vào đi."
Sau đó, anh ta bế tôi lên, đ/è xuống: "Bảo bối, thế này đủ cảm giác tình d////ục chưa?"
Tôi: "..."