Tôi là Beta, lại ngửi thấy pheromone của bạn cùng phòng Alpha lạnh lùng
Tệ hơn nữa, tôi lại dần phụ thuộc vào nó.
Anh ta không có ở ký túc xá thì tôi bứt rứt không yên, đành phải len lén ngửi tr/ộm áo của anh.
Khi cảm giác phụ thuộc ngày càng nặng, tôi bèn khéo léo nhắc nhở anh:
“Cậu có thể thu lại pheromone của mình khi ở trong phòng không?”
Lục Hằng nhìn tôi, ánh mắt tối dần:
“Cậu… ngửi được à?”
Tôi gật đầu.
Anh ta từ từ bước lại gần:
“Vậy thì, cậu có thể bị đ/á/nh dấu không?”