Thằng em trai ngoan của tôi phải lòng một alpha nhà nghèo.
Tôi ném thẳng cho alpha nhà nghèo đó một tấm thẻ đen, nói rằng tôi bao nuôi hắn.
Cố Tri Phàm tức gi/ận đến đỏ cả mắt, chạy tới tìm tôi.
“Cố Kim Bạch, tại sao anh lại dùng cách này để làm nh/ục Thẩm Thính Tứ? Hai người đều là alpha, anh ấy sao có thể thích anh chứ?”
Tôi nhếch môi, để lộ dấu vết m/ập mờ trên cổ, giọng đầy trêu chọc:
“Em chắc chưa? Anh ta thích anh đến mức, chỉ h/ận không thể khiến anh ch*t luôn trên giường của anh ta đấy.”
“Em trai ngoan à, lúc anh khiến anh ta sung sướng đến mức h/ồn vía bay lên mây, thì em vẫn còn đang chơi gấu bông đấy.”
Kết thúc vai diễn người anh tồi, tôi nhìn thấy biểu cảm dần sụp đổ của Cố Tri Phàm, rồi ưỡn thẳng cái lưng suýt g/ãy vì Thẩm Thính Tứ mà kiêu ngạo rời đi.
Hừ!
Tôi có thể là nằm dưới, nhưng mặt mũi tuyệt đối không được mất.