Năm ấy, Phòng Huyền Linh còn rất trẻ, tuổi thanh xuân ngạo nghễ tự tin. Trong nhà, hắn thường nói: "Thiên hạ sắp lo/ạn rồi, ta phải bàn chuyện giang sơn, xoay chuyển càn khôn!" Phụ thân hắn quát: "Đừng có nói bậy, người khác nghe được là ch*t chắc đấy!" Phòng Huyền Linh: "..." Dĩ nhiên chàng trai mười tám tuổi đỗ tiến sĩ ấy chẳng để tâm đến lời vàng ngọc ấy, chỉ nghĩ thiên hạ nằm trong lòng bàn tay. Nào ngờ hắn sớm bị thực tế t/át cho tơi bời.