Tôi đã 2 năm rồi chưa về nhà.
Một cuộc điện thoại gọi từ nhà đến ký túc xá, tôi không nghe máy.
Là bạn cùng phòng nhận.
Người nhà nhờ cô ấy nhắn lại với tôi: Ông nội mất rồi, bảo tôi mau về chịu tang.
Nửa đêm hôm đó, khoảng 1 giờ sáng, điện thoại trong ký túc xá lại reo lên.
Lần này tôi nghe máy.
Tín hiệu không rõ, rè rè lạo xạo.
“Điềm Điềm, Điềm… Điềm Điềm…”
Rõ ràng giọng nói bên kia… Chính là giọng của ông nội…