Mẹ tôi là một người đ/ộc đoán. Sau khi bị bà ép đến mức phải nhảy 🏢, tôi tưởng rằng sẽ khiến mẹ hối h/ận. Nào ngờ bà bỏ ra một số tiền khổng lồ mời đạo sĩ: 'Thưa đại sư, mỗi ngày đ/ốt bao nhiêu vàng mã để con tôi dưới suối vàng không hoang phí? Có cách nào khiến nó như lúc còn sống, ngày nào cũng phải 'điểm danh' với tôi không? Nếu ngoan ngoãn, tôi sẽ tiếp tục đ/ốt tiền.' Khoảnh khắc ấy, tôi chợt thấy nhẹ nhõm — may mà đã ch*t, cuối cùng cũng thoát khỏi vòng kiểm soát của bà. Thế nhưng giọng đạo sĩ lạnh như băng đã dập tắt ngay ảo tưởng của tôi: 'Có. Thật sự có một cách.'