Niên hiệu Gia Hựu, một chiếc mão phượng dát vàng bỗng nhiên biến mất khỏi cung cấm. Vị thị vệ già giấu báu vật trong giỏ tre, bị bắt quả tang, tưởng đã rành rành án chứng. Thế nhưng giữa lúc Khai Phong phủ thẩm vấn, một đạo thánh chỉ ân xá bất ngờ truyền đến. Chiếc mão vàng được hoàn trả về cung, còn người thì từ đó biệt tăm tích.
Ngự sử Đường Giới nổi trận lôi đình, dâng liên tiếp mấy tấu chương chất vấn gắt gao: — "Đã có vật bị mất, sao lại không có kẻ tr/ộm?"
Chính sách "chấp tấu nội phê" do Nhân Tông thân hành đề xướng, giờ đây hóa thành xiềng xích trói buộc long ỷ. Doãn Khai Phong phủ Ngụy Quán phụng chỉ thả người, lại bị giáng chức đi châu xa; phe văn quan hợp sức gây sức ép, triều đình im hơi lặng tiếng, hoàng đế nhượng bộ... Trận sóng gió cung đình này, rốt cuộc chỉ là vụ tr/ộm đơn thuần, hay là một ván cờ quyền lực?
Chiếc mão vàng đi đâu? Kẻ tr/ộm là ai? Sự thật, vì sao đến nay vẫn không ai dám hé răng?
Một vụ tr/ộm tưởng chừng lố bịch, cuối cùng lại phơi bày hiện thực tàn khốc nhất trong chính trường Đại Tống —
Khi văn quan nắm quyền kiểm soát chế độ, ngay cả hoàng đế cũng có thể trở thành "tù nhân" trong ván cờ.