Cuộc đời Lý Uyên có thể tóm gọn trong ba câu:
Thiếu niên nhờ thừa hưởng gia tộc,
Trung niên nương tựa vào con trai,
Tuổi già trông cậy ở tâm thái.
Trong biến cố Huyền Vũ Môn đẫm m/áu, hắn là người cha k/inh h/oàng nhất;
Những năm tháng làm Thái Thượng Hoàng, hắn lại là lão nhân sung sướng nhất.
Giang sơn thuộc về Lý Thế Dân,
Nhưng phụ nữ lại thuộc về hắn.
Đó chính là "Lão Chưởng Quỹ" Lý Uyên.