Mùa đông năm Kiến An thứ 13, chồng thứ hai của ta là Đổng Tự bị Tào Tháo kết án t//ử h/ình. Ba mươi lăm tuổi, ta xõa tóc, chân đất xông vào phủ thừa tướng, dùng bốn trăm quyển điển tịch cha để lại cùng cả đời tôn nghiêm đ/á/nh cược cơ hội c/ứu sống hắn. Thân thể tàn tạ từ Hung Nô trở về, nỗi nhục phải gả ép, cuộc hôn nhân băng giá - cho đến cơn nguy biến sinh tử này, mới khiến người chồng kém ta mười hai tuổi cuối cùng nhìn thấu linh h/ồn ẩn sau vết thương của ta.