Tôi đã cưỡng hôn đối thủ không đội trời chung của mình là Đoàn Chước. Phụ thân tôi khởi binh tạo phản thất bại, tôi bị đẩy đến vách núi. Đoàn Chước dẫn quân truy đuổi không ngừng sau lưng. Nghĩ rằng trước khi ch*t, muốn làm phiền hắn một lần cuối, tôi cưỡng hôn hắn rồi lao mình xuống vách núi. Khi tỉnh dậy, Đoàn Chước đã liều mạng c/ứu tôi. Trước mắt là khuôn mặt đỏ ửng khó chịu của hắn, một con d/ao găm đang đặt trên cổ tôi: “Hôn xong rồi bỏ chạy, Khang Uyển!” “Nếu ngươi dám làm lo/ạn rồi bỏ ta, ta sẽ gi*t ngươi!”