Năm thứ ba ở bên Cố Diễn Trì, tôi bừng tỉnh nhận ra sự thật. Hóa ra mình chỉ là vai nữ phụ vô dụng trong cuốn tiểu thuyết, tấm đệm lót trên con đường tình yêu của nam nữ chính. Kết cục câu chuyện là Cố Diễn Trì cuối cùng cũng đoàn tụ với bạch nguyệt quang của hắn. Còn tôi - sau khi bị hắn ruồng bỏ - phải sống cuộc đời bấp bênh rồi ch*t thảm ngoài phố. Vốn dĩ tôi là kẻ tham sống sợ ch*t, thế nên tôi chuồn mất. Lần gặp lại Cố Diễn Trì là ở lễ kỷ niệm ngày thành lập công ty. Hắn nhìn đứa bé dễ thương bên cạnh tôi rồi cười gằn: "Lâm Châu, tao tệ đến thế sao? Đáng để mày bỏ đi đẻ con cho thằng đàn ông khác?" Từng bước áp sát, hắn siết ch/ặt eo tôi khàn giọng hỏi: "Hắn ta tốt ở chỗ nào? Chỗ đó có giỏi hơn tao không?" #truyện_ngắn #ngôn_tình #hiện_đại