Thích Thẩm Triệt được năm năm, tôi từ tay kẻ b/ắt c/óc c/ứu được hắn. Nhưng thính lực tổn thất, chỉ có thể dựa vào máy trợ thính.
Trong sinh nhật Thẩm Triệt, tôi ở ngoài phòng bao nghe được bạch nguyệt quang của hắn hỏi:
"Cố Thư Li vì c/ứu cậu mà cả đời thính lực tổn thất, cậu không chút nào động lòng sao?"
Thẩm Triệt kh/inh khỉ:
"Lúc cô ta khỏe mạnh, tôi đã chẳng thích."
"Huống chi bây giờ cô ta đã thành đi/ếc, làm sao tôi có thể động lòng với một kẻ t/àn t/ật?"
Về sau khi bị chú họ hắn ôm vào lòng, hắn lại đỏ mắt chất vấn tôi sao bỏ rơi hắn.
Chú họ hắn cười nhạo, cúi xuống hôn tôi, quay đầu liếc hắn: "Bậc trưởng bối hôn nhau, nhà ngươi còn tốt mặt mà nhìn?"