「Ngoan nào。」 Tôi vừa định ngồi dậy, một giọng nói trầm khàn đầy uể oải vang bên tai, phảng phất sự nuông chiều. Nhưng tôi không hiểu nổi. Sao tôi lại nằm trong vòng tay người lạ? Tôi h/oảng s/ợ. Định trốn thoát, lại phát hiện bản thân bị khóa ch/ặt trong vòng tay hắn. 「Anh làm gì đấy?」 Tôi co rúm người giãy giụa. May thay vòng tay hắn không siết ch/ặt. Tôi dễ dàng lách ra mép giường. Ngước nhìn hắn: đôi mắt phượng dài hẹp, dưới mắt trái điểm nốt ruồi nước mắt gợi tình, làn da trắng nõn, đường nét góc cạnh phúc hậu - còn chỉnh chu hơn cả tôi. Hắn áp sát, tôi lùi dần về phía rìa giường. Đến khi lưng đã chạm mép vách, chỉ một phân nữa là ngã chổng vó. Không nhịn nổi, tôi gi/ật chăn quấn kín người, ngồi bật dậy.