Vào cái ngày tôi định tỏ tình với thanh mai trúc mã Lục Hành Chu, tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện của cậu ấy với bạn. Giọng chàng trai đầy chán chường:
"Cô ấy cứ sống nhờ nhà tôi mãi, phiền thật."
Đêm đó, tôi gọn ghẽ thu xếp hành lý, dọn ra khỏi nhà anh ngay lập tức.
Sau này, trong lễ tốt nghiệp, Lục Hành Chu giả say nhất quyết đòi về nhà tôi. Vừa bước vào cửa, tôi đã bị anh ép vào cánh cửa.
"Cuối cùng cũng đợi đến ngày em trưởng thành rồi."
"Ở nhà anh suốt thời gian dài như thế, chỉ được nhìn mà không được hôn, đúng là phiền toái ch*t đi được."