Vào cái ngày bà Lý Kim Quế đến đón tôi, đúng trùng sinh nhật tròn mười tám tuổi của tôi. Cha đẻ và mẹ kế dẫn theo cậu con trai cưng đi dự đám cưới họ hàng, còn thứ đồ xui xẻo như tôi thì không xứng đứng trong bất kỳ không khí hân hoan nào. Hôm ấy, tôi lủi thủi trong phòng tự tổ chức sinh nhật, cắm ngọn nến giấu diếm cả tuần lên chiếc bánh bao, bên cạnh đặt sẵn con d/ao. Ngọn nến đã bị tôi dập tắt trong lòng bàn tay, ngọn lửa vụt tắt chỉ để lại vết bỏng rát và một vết ch/áy xém nhỏ. Trên người tôi còn vô số vết thương tương tự, có cái tự tay tạo ra, nhưng phần nhiều là do Lý Vi Thiện s/ay rư/ợu dùng tàn th/uốc hí hửng ấn lên. Khi tiếng chuông cửa của bà Lý Kim Quế vang lên, lưỡi d/ao trong tay tôi đang chĩa thẳng vào cổ tay.