Trong tiệc sinh nhật lần thứ 28 của Lục Đình Thâm, có kẻ dâng lên trước mặt tôi một người phụ nữ cho anh. Tôi vứt bỏ vẻ nhu mì thường ngày, đ/ập vỡ ly rư/ợu, phá tan buổi yến tiệc. Một mình xách vali rời khỏi biệt thự. Tất cả đều bảo bà Lục không chỗ dựa này không quá ba ngày sẽ lủi thủi quay về. Lục Đình Thâm thản nhiên: "Đồ cô nhi mất gốc, rời Lục gia còn biết đi đâu?" Nhưng hết ba ngày này đến ba ngày khác trôi qua, ngay cả khi nghi ngờ tôi ch*t ngoài đường, Lục Đình Thâm mới lần đầu gọi điện - chỉ để nhận tin nhắn "số không tồn tại". Sau này tại triển lãm danh họa, bức chân dung nghiêng khiến Lục Đình Thâm ch*t lặng. Anh trả giá trời cao muốn m/ua, Tống Văn Cảnh mỉm cười từ chối: "Đây là kiệt tác tôi vẽ cho vợ, xin không nhượng lại."