Buổi sáng, tàu điện ngầm đông nghẹt người. Trong cơn hoảng hốt, tôi vội ôm lấy eo anh chàng nổi tiếng khó gần nhất trường.
"Em... ôm nhẹ thôi..."
"Hơi đ/au đấy."
Tai tôi nóng bừng, tay khẽ siết ch/ặt hơn: "Như vầy... được không?"
"......"
Anh ấy khẽ nghiêng người, dùng thân hình che chắn khoảng trống giữa tôi và đám đông. Tim tôi đ/ập thình thịch.
Trời ơi! Tôi vừa ôm Tống M/ộ đấy! Sao anh ấy lại... dịu dàng thế này!