Thế giới này là một sân khấu kịch tồi vĩ đại. Mà tôi thì 'dở như con cá leo cây'. Bố tôi là cá m/ập tài chính, nhưng tôi tính nhẩm phép cộng trừ trong phạm vi 10 còn không xong. Mẹ tôi là minh tinh sắc nước hương trời, còn tôi thì ngoại hình bình thường như hạt gạo. Anh trai tôi 4 tuổi đã tổ chức triển lãm nghệ thuật cá nhân, còn tôi 5 tuổi vẫn lẽo đẽo theo sau nó [ê a ê a]. Ngay cả vú em Vương và quản gia Trần trong nhà - một là đại ca giang hồ giải nghệ, một là cao thủ ẩn danh. May mắn thay, tất cả đều cưng chiều tôi hết mực. Dần dần tôi cũng... buông xuôi. Cho đến một ngày, 'thiếu nữ thần đồng' nổi đình đám trên mạng đ/ập cửa đến, đòi tôi nhường lại vị trí chân chính của cô ta. Được lắm, trái tim treo lơ lửng bao năm nay của tôi cuối cùng cũng... tắt thở.