Năm thứ ba kể từ khi Thẩm Tri Tự nuôi ta trong biệt viện, người trong lòng hắn trở về.
Ta không chút do dự ôm rương vàng bỏ trốn:
"Ta tự biết mình thừa thãi, chúc hai người ân ái không rời xa."
Sau khi bị bắt về, hắn cho ta thấm nhuần vòng xoay vận mệnh mới.
"Chúc ta cùng kẻ khác mặn nồng?"
Tay ta thò ra khỏi màn trướng bị hắn ấn lại, mười ngón tay đan ch/ặt:
"Nhưng ta chỉ muốn ân ái với ngươi."