Tôi đã từng nhặt một đứa trẻ, nuôi nó như một người anh, một người cha. Thế nhưng, chưa kịp nuôi nó lớn khôn thì bố đẻ đã tìm đến tận cửa. Trong ngày chia ly, nó nắm ch/ặt ống tay áo cũ vàng ố của tôi, vừa khóc vừa kêu thảm thiết: "Ba không muốn con nữa sao?"
Tôi cắn răng gi/ật tay nó ra, bảo rằng người đang ngồi trên xe kia mới chính là bố đẻ của nó. Nhiều năm sau, vì tiền, tôi đang quỳ gối trong phòng ngủ của nhà tài trợ. Khi ông ta bước ra từ phòng tắm, làn hơi nước lan tỏa dần tan biến, nhìn rõ khuôn mặt quen thuộc ấy, tôi ch*t lặng. Còn nhà tài trợ thong dong ngồi trên giường, tay vuốt nhẹ mái tóc tôi, thong thả nói: "Tóc vẫn mềm mại như xưa."
"Anh có nhớ tôi không?"