Xuyên vào truyện học đường c/ứu rỗi, tôi trở thành á/c ôn hay b/ắt n/ạt nhân vật chính công. Vừa mới tới, đã túm cổ áo hắn định đ/á/nh. Đối diện ánh mắt lạnh băng của hắn, tôi sợ quá liền hôn lên môi! Giọng run run dọa người: "N... nhìn cái rắm à! Bố mày chỉ nếm thử thôi mà..." Về sau, tôi khóc lóc van xin hắn thả tôi ra: "Ăn... ăn không nổi nữa đâu."