Tôi cô đ/ộc qu/a đ/ời trong phòng bệ/nh lạnh lẽo, bên tai văng vẳng lời trách móc "hút m/áu người thân" của ba đứa em. Khi mở mắt lần nữa, tôi trở về mười lăm năm trước, trước giường bệ/nh của mẹ, đối mặt với di ngôn lúc lâm chung y hệt - "Chị cả như mẹ, con phải chăm sóc tốt cho các em." Lần này, tôi mỉm cười đáp ứng trong nước mắt, nhưng trong tim đã x/é tan kịch bản hy sinh bản thân.