Tôi là một đứa trẻ mồ côi, người chồng yêu thương suốt mười năm đã phản bội, lại vừa phát hiện mình mắc u/ng t/hư vú giai đoạn cuối. Nhưng tôi không bi quan. Những gì có thể bị lấy đi thì vốn không thuộc về tôi, như chồng. Những gì nhận được chính là điều tôi đáng gánh chịu, như căn bệ/nh u/ng t/hư. Phần đời còn lại không nhiều, tôi chỉ muốn sống hết mình cho chính mình một lần.