Tôi là một người c/âm, vừa ngốc nghếch lại hậu đậu. Tôi có một người anh trai hoàn hảo và xinh đẹp, ai gặp cũng thích. Đến cả người bạn trai của tôi cũng thích anh ấy.
Bạn trai xem tôi là thế thân, ở bên tôi nhưng lại nhung nhớ anh trai tôi, liên tục gửi thư cho anh ấy, còn ép tôi phải bắt chước anh trai.
Bạn thân của bạn trai rất gh/ét tôi. Anh ta liên tục chê bai, gây khó dễ cho tôi, còn xúi giục bạn trai:
"Tao nói nghe, bỏ quách tên này đi. Người gì đâu mà x/ấu xí quê mùa còn bám dai, đã thế còn bị c/âm, không bằng một nửa anh trai cậu ta. Không xứng, bỏ đi."
Tên bạn thân ra sức mai mối cho bạn trai và anh trai tôi. Cuối cùng khi anh trai tôi về nước thì bạn trai chờ không nổi, tà/n nh/ẫn đưa ra lời chia tay rồi bỏ tôi một mình đến tìm anh trai. Hai người sánh vai bên nhau, tỏ tình rầm rộ, chính thức yêu đương.
Tôi còn chưa kịp đ/au lòng thì thằng bạn thân đó đã chạy đến tìm tôi, bẽn lẽn ngại ngùng nói:
"Em, biết là em chưa sẵn sàng đến với cuộc tình mới, nhưng có thể cho anh cơ hội không? Anh biết thừa tên ch.ó ch.ết đó không xứng với em, nên anh đã trăm phương nghìn kế chia rẽ hai người để em nhìn rõ bộ mặt thằng chả. Anh thương em lâu lắm rồi, bỏ quách thằng cha đó đến với anh được không? Anh hứa sẽ trân trọng nâng niu em, yêu em gấp vạn lần!"
Tôi: ???
Ủa alo! Anh ơi trong kịch bản không có viết như vậy!