Tôi ngoài ý muốn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cổ đại ngược tâm ngược thân, trở thành một hoàng tử pháo hôi.
Nguyên chủ cũng giống tôi, là một kẻ bệ/nh tật quanh năm, sau này trong cuộc tranh đoạt quyền lực bị nam chính cặn bã coi là chướng ngại rồi tiện tay loại bỏ.
Để tránh kết cục bi thảm đó, tôi quyết định phải tránh xa trung tâm cốt truyện.
Thế là khi nữ chính trọng sinh, chán nản muốn xin hoàng đế cho mình đi hòa thân, tôi liền nhanh miệng nói trước: “Con đi hòa thân.”
Trước ánh mắt kinh ngạc của cả hai, tôi không hề hối h/ận. Giữ mạng quan trọng hơn, mọi thứ khác tính sau. Hơn nữaçHoàng thượng, con trai ngài là gay đó.